“Nhờ Thầy, Con Đã Thoát Khỏi Tận Cùng Địa Ngục, Như Người Mù Thấy Được Ánh Sáng”

GIỚI THIỆU: Lý Thu Hường là một cô giáo, nhưng có những năm tháng, chị đứng trên bục giảng với một trái tim tan nát hoàn toàn; có những ngày đi ra khỏi nhà mà không nhớ lối về; có những ngày ngồi lên xe máy cứ thế phóng đi mà không biết đi đâu về đâu; có những thời điểm chị được bố mẹ "trông chừng" như thể một người không còn sáng suốt...
Sau 5 tháng học giáo pháp mà Lý Lão sư truyền dạy, một Thu Hường khổ đau, vô minh, tăm tối đã tịch diệt, nhường chỗ cho một Thu Hường họ Lý an vui, tự tại, và bắt đầu từng bước giúp người an vui tự tại...
Xin trân trọng giới thiệu với huynh đệ tâm sự của Chị - như một lời tri ân sâu nặng nhất đối với Người giúp chị tái sinh...
💪💪💪💪💪💪💪💪💪💪
Con kính thưa Thầy!!!
Kính thưa các huynh đệ tỷ muội Lý Gia!!!
Con là Lý Thu Hường - số 809 trong ngôi nhà Lý Gia. Con vào Lý Gia đến nay hơn 10 tháng (10/2/2022) thời gian chỉ vừa đủ cho một em bé tượng hình và lọt lòng mẹ, nhưng chỉ qua hơn 10 tháng học tập con đã có rất nhiều sự thay đổi tích cực về bản thân. Hôm nay con xin chia sẻ kết quả học tập mà con đã đạt được cũng là lời tri ân công đức, lòng biết ơn vô hạn của con gửi tới Thầy và các HĐTM Lý Gia.
RA ĐƯỜNG, KHÔNG NHỚ CẢ LỐI VỀ NHÀ
Kính thưa Thầy, trước kia khi chưa vào Lý Gia cuộc sống của con có nhiều nỗi khổ tâm. Đặc biệt con phải trải qua cảnh: “ái biệt ly khổ”. Khi phải chứng kiến người thân của mình rời xa trần thế lòng con đau đớn đến tột cùng. Con lúc đó không thể chấp nhận được sự chia ly đó, không có nỗi đau đớn nào bằng nỗi đau đớn khi bị mất người thân thân yêu của mình.
Tinh thần con hoảng loạn, lúc tỉnh lúc mê đến nỗi khi ra đường con quên cả lối về nhà. Buồn rầu nhiều dẫn đến sức khỏe con suy kiệt, con bị mất ngủ kéo dài, rồi rối loạn tiền đình, xuất huyết dạ dày, men gan cao và suy tim… cứ phải dùng thuốc chữa bệnh triền miên. Có lúc con đi làm mà cứ phóng xe trong vô định không biết mình đi đâu nữa. Hậu quả là bị ngã xe rất nhiều lần và chấn thương đầu gối, phải nghỉ làm hàng tháng
Lúc đó con sút 6kg. Nhưng điều đáng sợ hơn, tất cả người thân đều sợ con làm liều, hủy hoại mạng sống. Tình hình căng thẳng đến nỗi tất cả người thân của con: Mẹ, em dâu Song Hà, em trai Hà, chị gái chồng, các con đều tìm cách để bảo vệ con. Cuối cùng thì họ phải nhờ bố mẹ đẻ trông và chăm sóc con hàng ngày.
GỌI HỒN, ĐI LỄ CHÙA, TỤNG KINH NIỆM PHẬT: KHỔ ĐAU VẪN HOÀN ĐAU KHỔ
Nhưng chẳng có điều gì có thể khiến con thoát khỏi nỗi đau quá lớn ấy. Buồn quá con đã tìm đến chùa tụng kinh niệm Phật để hồi hướng công đức cho người thân, tâm con cũng thấy nhẹ đi một chút nhưng khi về nhà thì phiền não, khổ đau lại hiện về nguyên vẹn. Nhớ người thân quá con đã đi gọi hồn mong sao con biết được cảnh giới của người thân con nơi đó. Đau ốm nhiều con lại tìm đến thầy cúng làm lễ cho mình khỏi bệnh…Việc làm đó không những không khỏi bệnh mà khiến con còn phiền não hơn.
Tâm con cứ loạn động, nhảy nhót theo trần cảnh. Có những lúc con như người trầm cảm không muốn tiếp xúc, giao tiếp với ai, cứ đóng cửa thui thủi một mình trong nhà. Con thấy mình như một cây tre non nớt trên mảnh đất cằn khô có thể bị cơn bão nghiệp làm cho bật gốc lúc nào không hay. Anh em, bạn bè đồng nghiệp rất ái ngại cho tình cảnh của con.
Thấy con sức khỏe tiều tụy đi nhiều quá! Em dâu con Lý Song Hà đã nói với con: “Chị vào Lý Gia với em đi! Vào đó chị được học đạo trí tuệ của Đức Phật qua chánh pháp của Thầy Lý Tứ, chị sẽ có kiến thức, chị sẽ cởi trói cái tâm phiền não của chị. Chị sẽ hết khổ”.
Nghe thế con đã muốn vào Lý Gia luôn. Con háo hức chờ đợi đến ngày được bái thầy. Con thật sung sướng và hạnh phúc khi được Thầy nhận con làm con của Thầy trong ngôi nhà Lý Gia chan chứa tình yêu thương vô lậu của Thầy và các HĐ.

CON ĐÃ ĐƯỢC TẮM TRONG DÒNG SỮA GIÁO PHÁP
Qua những cuốn sách quý của Thầy và đặc biệt qua những lời giáo giảng của Thầy con đã hiểu được thế nào là “tâm và pháp’, hiểu được “12 nhân duyên”, “8 món khổ nhân sinh”, “ba duyên hòa hợp”, “căn, trần, thức, ngã hư dối”…từ đó con đã ứng dụng vào đời sống của con, bản thân con đã có những thay đổi rất tích cực, tâm con rỗng rang, lòng con nhẹ bẫng, không còn khổ đau và phiền não như trước nữa.
Con học đến “tám món khổ nhân sinh” con đã nhận ra rằng bản chất của “biệt ly” không khổ nhưng vì con quá ái quyến thuộc, vì con quá chấp vào đó cho là con người chỉ có một cái thân duy nhất và đó là những người thân “của con” – tâm con muốn “sở hữu” nên phiền não mới hiện trong con.
Học chủ đề “mười hai nhân duyên” con đã hiểu ra vòng tròn của thức “vô minh” sẽ duyên với nhau mà hiện lên một cõi “ưu bi khổ não”: khi con đối duyên xúc cảnh con đã phát sinh “cảm thọ” luyến ái thân bằng quyến thuộc, con “thọ” rồi dẫn đến “ái” rồi con lại tiếp tục “thủ giữ” ở trong lòng nên khi đó một “cõi hữu” đã hiện trong con, con cho rằng những người thân đó là có thật, là “của con” nên khi không có người thân bên cạnh nữa thì con hụt hẫng, không còn động lực sống tiếp….
Giờ đây con đã nhận ra rằng nhân duyên của con với người thân của con được như vậy đã là đáng quý lắm rồi, khi có nhân duyên ở bên những người thân con đã hết lòng chăm lo và thương yêu, còn khi biệt ly là do nhân duyên giả hợp là việc mà con không thể can thiệp được. Con đã hiểu ra rằng người thân của con chỉ đi trước con một đoạn đường mà thôi và người thân của con cũng sẽ đi theo nghiệp rồi cũng sẽ tìm được cái thân mới, và lòng con an ổn.
Học đến bài “ba duyên hòa hợp” con nhận ra rằng “duyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan” tất cả chỉ do duyên mà thành. Khi con đối duyên xúc cảnh con không thể thay đổi “trần cảnh” (không thể tránh được cảnh biệt ly người thân) hay không thể phá hủy các căn – tức không thể giả vờ là không biết, không thấy cảnh biệt ly người thân nhưng con có thể thay đổi nhận thức về việc “biệt ly” này, từ khi nhận ra “biệt ly” vốn không có khổ, mà chỉ khổ khi con nhận thức sai lệch về “biệt ly” và con mê mờ nơi “trần cảnh” mà thôi.
NGƯỜI MÙ SÁNG MẮT VÀ “CON TIM ĐÃ VUI TRỞ LẠI”
Nhờ ơn giáo dạy của thầy, nhờ HĐTM hộ trì mà nhân quả của con đã được thay đổi. Con đã thay đổi nhận thức như vậy sau khi được học giáo pháp nơi thầy, con như người mắt kém được thầy chữa cho sáng con mắt mà hiểu được nguyên nhân do đâu con khổ, sáng mắt rồi con thấy mình như một cây tre trưởng thành rễ đã bám sâu vào trong lòng đất và cứng cáp trước mọi giông tố cuộc đời.
Chánh pháp của Thầy giáo dạy đã thâm nhập trong con. Con đã khỏe cả tâm lẫn thân, gần nửa năm nay con không phải dùng thuốc chữa bệnh nữa, con vui mừng lắm thầy ạ. Con vẫn thực hành cuộc sống “ít muốn biết đủ” vì thế cuộc sống của con an yên hơn. Trước mọi cảnh duyên tâm con bớt lay động, con không còn chạy theo sự việc như trước nữa mà lặng lẽ quan sát nên con giải quyết các công việc bình tĩnh và hiệu quả hơn.
Con giờ đây đã sống hòa đồng, cởi mở với mọi người xung quanh. Ai nấy đều ngạc nhiên khi thấy sự thay đổi diệu kì của con và con cũng tự hào giới thiệu về gia đình Lý Gia của mình - nơi đó có các HĐTM luôn quan tâm, giúp đỡ nhau trên con đường tu tập, nơi có người Cha lành không quản ngày đêm soi đường chỉ lối cho chúng con đến bến bờ: Giác ngộ- Giải thoát- Trí tuệ.
Con nguyện mãi đi theo bước chân của Chư Phật, bước chân của Thầy và các HĐ, cố gắng học tập tinh tấn hơn nữa để đền đáp công ơn của Thầy và các HĐTM, đem những điều lợi lạc mình đã có lan tỏa tới những người xung quanh mình, để mọi người có cơ duyên được bái Thầy được tiếp cận với giáo Pháp của Đức Phật qua lời giáo giảng của Thầy để có được an vui trong cuộc sống.
Con xin kính tri ân công đức giáo dưỡng của Thầy, tri ân công đức hộ trì của các HĐTM Lý Gia, tri ân công đức hộ trì của các SHST trong nhóm tối thứ tư và sáng chủ nhật , tri ân sư tỷ Diệu Âm, sư tỷ Song Hà, sư tỷ Phương Anh, sư tỷ Trần Nga luôn quan tâm giúp đỡ con trên bước đường tu tập.
Cuối cùng Con xin kính chúc Thầy có nhiều sức khỏe, kính mong thầy trụ thế dài lâu. Chỉ dạy cho chúng con trên con đường học đạo Trí Tuệ. Kính chúc các HĐTM an vui và gặt hái được nhiều thành tựu trên con đường tu tập.
Tháng 12.2022.
Con Lý Thu Hường MB - 809