Sinh Hoạt Lý Gia

Huynh Đệ Mới Tinh Tấn: Nhiều Lần Tự Tử, Hai Lần Trầm Cảm Và Vụ Mùa Hạnh Phúc

MB 857 Lý Diệu Sinh 28.02.2023

GIỚI THIỆU: Có lẽ ít ai không xúc động sâu sắc khi đọc những dòng tâm sự dưới đây của một sư muội mới. Lần đầu tiên đến gặp huynh đệ Lý Gia, Nguyễn Thị Lan gần như cắt đầu trọc, bởi cô đã có ý định đi tu sau 2 lần trầm cảm và vài lần tự tử nhưng được cứu sống. Chỉ sau hơn 1 tháng sau khi gặp đại ân sư – Lý Tứ Lão gia - người phụ nữ phải sống trong địa ngục trần gian ấy, đã được tái sinh. Những chia sẻ vắt từ ruột gan của Lý Tuệ Tâm (Nguyễn Thị Lan) sẽ cho chúng ta thấy quá trình chuyển biến tâm thức dữ dội của một người đắm chìm trong bể khổ, đã bước được những bước chân đầu tiên trên bến bờ an lạc, gặt hái vụ mùa hạnh phúc. 

Câu chuyện người thật việc thật này, một lần nữa minh chứng hiệu quả diệu kỳ của ngọn đèn Phật pháp và phương pháp giáo dạy thượng thặng của Thầy!

..........................................................

Con kính chào thầy!

Muội chào HĐTM đại gia đình Lý Gia!

Con tên là Nguyễn Thị Lan, số thứ tự trong Lý Gia là 1115, con sinh ra tại quê hương Miền trung (Hà Tĩnh) đầy nắng và gió, đất cằn sỏi đá - nắng cháy da, cháy thịt. Nhưng đầy ắp tình người, cũng như chịu thương chịu khó…lắm ạ! 

Hiện tại con sống và làm việc tại Hà Nội. Nơi mùa thu nồng nàn hương hoa sữa, nơi “chợt chiều đông lạnh giá đến bơ vơ”. Lúc này đây khi đang ngồi viết lên dòng tâm sự này cũng là lúc Hà Nội trở đông, con nhìn ra ban công thấy mọi người hối hả, xuýt xoa vì cái lạnh tê buốt… Con chợt mỉm cười vì thấy lòng mình ấp áp đến lạ. Dường như chẳng cảm thấy cái lạnh của mùa đông ấy nữa mà chỉ thấy lòng bồi hồi, lâng lâng, bay bay như đang ở một cõi mơ mộng nào đó… Cảm giác này xưa nay con chẳng có được. Kể ra cũng lạ kì mà dài dòng lắm ạ!

Con cũng không biết phải bắt đầu từ đâu, phải viết như thế nào? Và cũng không thể đủ ngôn từ để diễn tả hết những dòng cảm xúc của con trong quá khứ và cả hiện tại… Vì thế, lời đầu tiên cho con xin phép được gửi lời biết ơn sâu sắc nhất đến SH Lý Lục Nhật bởi nhờ có sư huynh mà con biết đến Lý Gia, biết đến Thầy cũng như biết đến những giáo pháp của Thầy…

Chuyện bắt đầu cuộc đời con đầy rẫy những mông lung, những sợ hãi, những ngổn ngang đau khổ và tổn thương. Trước đây, con vẫn luôn nghĩ rằng những điều đó là do người khác mang lại cho mình, con luôn đổ lỗi, than thân trách phận, con sống một cuộc đời như địa ngục. Người đời, thế gian, công việc, gia đình, vợ chồng, bố mẹ, con cái… tất cả mọi thứ đều làm con mệt mỏi vì con luôn đòi hỏi cầu toàn. Con luôn đặt cho mình những mục tiêu trong cuộc sống: Mục tiêu về tài chính, mối quan hệ xã hội, gia đình, chồng con, bạn bè… mọi thứ luôn phải trọn vẹn, hoàn hảo. 

Con quay cuồng với những thứ đó. Đạt được rồi con mong muốn cao hơn nữa, không đạt được con thất vọng, phiền não và đau khổ, dằn vặt chính mình..

Từ khi biết kiếm tiền, cho đến khi học đại học cho đến sau này… con luôn chạy theo những hư vọng như vậy. Mọi thứ khiến cho con từ cô gái nhẹ nhàng, hiền dịu trở thành một con “ SƯ TỬ HÀ ĐÔNG”, luôn gầm gừ và mạnh mẽ với đời, với mọi những người xung quanh khi điều bất như ý xảy ra… con đã sống trong cảnh địa ngục như vậy trong một quảng thời gian dài “vô tận” tưởng không có lối thoát…

Con vẫn thường ai oán nói rằng: “Cuộc đời này đối với con chỉ là Tồn Tại chứ không phải Sống. Đã chết từ rất lâu rồi nhưng 80 tuổi mới chôn” . Con chưa lúc nào thấy thoả mãn với những thứ đến trong cuộc sống, cũng chưa bao giờ thấy bản thân hạnh phúc. Vì là người phụ nữ nhưng lại gánh kinh tế chính trong gia đình nên con trở nên như vậy…. 

Rồi một thời điểm con cũng không chịu đựng được nữa, với những điều bất như ý trong cuộc sống, bạn bè lừa gạt con tiền, tình cảm… con cái ốm đau, chuyện mẹ chồng nàng dâu, vợ chồng lục đục, đỉnh điểm là đánh nhau… Ra xã hội cũng vậy, con toàn gặp những người sống giả tạo với nhau, lừa lọc nhau… Con thu mình lại và bị chứng trầm cảm 2 năm, lúc đó con như ma xui quỷ khiến, chỉ thích chết và tìm đủ mọi cách để chết sao cho nhẹ nhàng nhất (chết không đau đớn).

Con đã tìm đến cái chết nhiều lần nhưng không thành và được người ta cứu giúp… thành ra con vẫn phải tiếp tục đau khổ sống…

Rồi sau đó, trong bất giác con thương bố mẹ con - lòng báo hiếu trong con trỗi dậy, con thấy mình đã sai và rất tệ . Chỉ nghĩ cho bản thân mà không nghĩ đến thân nhân, bố mẹ mình… Nghĩ thế, con quyết đi tìm con đường để cứu lấy con. 

Con nhận thức được rằng: Phật đạo là con đường giúp con giải thoát, an vui, con có tìm hiểu nhiều sách, cũng được các bạn đồng tu chia sẻ, thậm chia được nghe một số thầy giảng nhưng sao con thấy mông lung quá. 

Con cũng có nghe về những giới cấm: NGŨ GIỚI, BÁT GIỚI, THẬP GIỚI, CỤ TÚC GIỚI…(sau con mới biết đó là Giới Hữu Lậu, không phải giới vô lậu), rồi con sợ NGHIỆP… Tất cả những điều đó khiến bản thân con thu mình lại, làm gì cũng sợ... Càng học con càng cảm thấy sợ hãi, vì con hiểu là dù vô tình hay cố ý con vẫn sai, lời nói sai, hành động sai... Mỗi lần lỡ sai như vậy con quay về sám hối trong sợ hãi, con sợ nghiệp, con sợ nhân quả… sợ nhiều nhiều lắm thầy ạ.

Con đọc rất nhiều nhưng vẫn hiểu sai lệch về TỨ DIỆU ĐẾ - BÁT CHÁNH ĐẠO, CÁC CÕI THIÊN, LỤC ĐẠO LUÂN HỒI…vv 

Cuối cùng, con lại trầm cảm và chẳng dám giao lưu với ai… con cắt tóc, cạo đầu và muốn đi tu vì với con lúc đó đi tu là tránh xa cuộc đời này, như vậy sẽ hết khổ… Đúng lúc đó, con gọi điện cho SH Lý Lục Nhật, và may mắn được gặp SH trong một buổi trưa… Chỉ hơn một tiếng đồng hồ, con cũng chia sẻ hết những điều con mắc phải. Con được SH giải đáp giáo lý của Thầy, lúc đó con mới ngộ ra hoá ra “Tam giới duy tâm, vạn pháp duy thức” - tất cả là ở tâm này…. Rồi con mới hiểu thêm về các giới cấm thủ như là nội quy, quy định mang tính ổn định tổ chức chứ không giúp người ta giải thoát… Rồi con hiểu được Phật đạo là một nền giáo dục…, hiểu nhiều điều nữa mà con không thể nào viết hết lên đây.

Và giây phút đó, tuy con chưa biết Thầy là ai, ở đâu, bao nhiêu tuổi, nhưng con đã nhận ra đây chính là người Thầy của mình. Sau đó giáo lý mà Thầy giáo giảng đã giúp con Giác Ngộ thế nào là An Vui - thế nào là Bổn Tâm Thanh Tịnh và con đã sống trong cảnh giới đó, một cảnh giới mà con chưa bao giờ cảm nhận được sự bay bay, lâng lâng, kì diệu đến vậy!!!

Rồi con được Thầy tặng các tập sách, đọc từng bài viết của Thầy mà nước mắt rơi. Con thầm nghĩ tại sao những bài viết này cảm động con đến vậy??? Tại sao Thầy có thể hiểu được hết chúng sinh đến thế??? Con đọc và hiểu sâu hơn, từ đó con tinh tấn và thấy rõ được mục tiêu của cuộc đời mình, thấy bản thân minh triết và thanh tịnh đến lạ… Tuy con chưa thể hiểu hết những tâm ý của Thầy đã đưa vào từng câu, từng chữ.. nhưng chỉ bấy nhiêu thôi đã khiến con hiểu ra rằng: Quãng thời gian này là quãng thời gian con đang được “ SỐNG “ đúng nghĩa Thầy ạ. Con của ngày hôm nay đã được “TÁI SINH” .

Có lẽ đây là quãng thời gian bản thân con thấy bình yên nhất - tinh tấn nhất và hạnh phúc thật sự. Khi mà mình đã chọn đúng “Người Thầy” để Tu Tập và tiến đến Giác Ngộ - Giải Thoát - Trí Tuệ. 

Lời cuối cùng con xin gửi lời biết ơn đến Lý Lão Sư - người thầy vĩ đại của con - thầy là bậc đại thiện tri thức sống giữa đời này mà con quá may mắn và đủ nhân duyên để được làm đệ tử! 

Biết ơn và biết ơn!!!!

                                 Lý Tuệ Tâm

Tags: